tag:blogger.com,1999:blog-21636081981186546272024-03-13T18:16:25.061+07:00Để gió cuốn điCô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.comBlogger10125tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-74200466725592592802017-10-23T11:17:00.000+07:002021-07-01T05:34:08.991+07:00Cây đu đủ ở Chốn Bình Yên<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Lần nào về <a href="http://hongduyen.thiamlau.com/2012/02/chon-binh-yen.html">Chốn Bình Yên </a>cũng thế, không là dịu dàng thì cũng là bình an lấp đầy tim cô. Lần này là một câu chuyện nhỏ truyền cho cô đầy cảm hứng yêu thương dành cho cuộc đời.<a name='more'></a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Sau bữa cơm ngon ơi là ngon như mọi bữa cơm khác ở nơi này, cô ngồi rửa chén, má chồng đứng bên trò chuyện. Cạnh chỗ cô ngồi rửa chén có cây đu đủ nhìn sung sức, tráng kiện như một chàng trai trẻ. Cô trầm trồ khen đu đủ nhà má cho nhiều trái quá. Má bảo, hay lắm, hồi nó còn bé má thấy mọc chỗ này coi bộ không ra chi nên má bẻ ngang cho rộng chỗ, ai dè nó nứt lên thân mới, như chưa từng bị bẻ ngang. Cô nhìn theo tay má chỉ, lòng vừa ngạc nhiên vừa cảm kích tột độ khi hết nhìn vết sẹo vòng quanh thân cây đến nhìn vòm lá xanh rung rinh tươi vui trên cao đang che chắn cho “đàn” quả trái nào trái nấy tròn căng bên dưới. Điều lạ là thân cây mới mọc lên từ gốc cây bị bẻ gãy thẳng tắp từ gốc lên, mập mạp và khỏe khoắn. Những chiếc lá cứ đung đưa như đang đùa vui, như đang hạnh phúc. Lòng cô trào lên cảm xúc thương yêu và ngưỡng mộ. Cây bị bẻ ngang, không mất đi sự sống mà ngược lại, nứt lên tươi tốt và bao dung tặng quả cho người từng muốn hủy đi sự sống ấy. Cây không biết nói lời oán than. Cây cũng không biết hằn học giận dỗi. Cũng có thể nhờ thế mà cây đủ hồn nhiên để tiếp tục yêu cuộc đời, đủ khỏe mạnh để tốt tươi và vươn cao đầy tự hào như thế. Cô nhìn lại mình, thấy mình thật bé nhỏ. Cô chưa đủ bao dung để tha thứ cho những kẻ từng khiến cô đau. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Thầy Nhất Hạnh bảo, chúng ta có thể học được giáo pháp từ mọi thứ chung quanh, mọi thứ đều có thể là thầy ta; bông hoa nào, hòn sỏi nào, chiếc lá nào...cũng đều đang thuyết Pháp Hoa Kinh. Cô tin thế, và hôm nay, cô đã trực tiếp được nghe một bài thuyết giảng Pháp Hoa Kinh tuyệt vời từ cây Đu Đủ ở Chốn Bình Yên.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">23.10.2017</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhW1lpXEetzexvUZ_zCQkr_UC04_0-jQYOcVbNe-FvCuyfB1fUtS91RZm41xeEzt_h3-6drkxYGv0nZ3pYTIyeu5e749aDzE-chfHfKGQI7Szn8L4Kepk_CBG-qG5OT2WutBfyMOb0nGKs/s1600/22728925_1931011326916300_6480509080481430016_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhW1lpXEetzexvUZ_zCQkr_UC04_0-jQYOcVbNe-FvCuyfB1fUtS91RZm41xeEzt_h3-6drkxYGv0nZ3pYTIyeu5e749aDzE-chfHfKGQI7Szn8L4Kepk_CBG-qG5OT2WutBfyMOb0nGKs/s400/22728925_1931011326916300_6480509080481430016_n.jpg" width="300" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEeWQqs_kU-HAgTpa3JMn7w5wbFuOEFgWxyap6CCSLxTQ2TcnkdqDS1xRyA15oV3tazZjapAk-fRFSyMZd8hohKX6BqJGzM5CaXtpubuR8t7bsxlPTjnJx8iygixdeT7KmFTMIkoz22ks/s1600/22728948_1931010346916398_6476774693908271507_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEeWQqs_kU-HAgTpa3JMn7w5wbFuOEFgWxyap6CCSLxTQ2TcnkdqDS1xRyA15oV3tazZjapAk-fRFSyMZd8hohKX6BqJGzM5CaXtpubuR8t7bsxlPTjnJx8iygixdeT7KmFTMIkoz22ks/s400/22728948_1931010346916398_6476774693908271507_n.jpg" width="300" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPRlm1Qor5JR6J8hyQpAVz5lbQ5L87gs5QqlarmsAV_JC84O07T-60MXBCSROq_DE-CUn646RUyNmzrZ2uwjhXyP33ekWtgsGmnNVGbrZNMgRedt6lXXo2KqH_eh-HSbzUoJf72Fxoy68/s1600/22552663_1931012633582836_7326502461708374508_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="720" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPRlm1Qor5JR6J8hyQpAVz5lbQ5L87gs5QqlarmsAV_JC84O07T-60MXBCSROq_DE-CUn646RUyNmzrZ2uwjhXyP33ekWtgsGmnNVGbrZNMgRedt6lXXo2KqH_eh-HSbzUoJf72Fxoy68/s400/22552663_1931012633582836_7326502461708374508_n.jpg" width="300" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-79996877694705106072017-04-22T15:41:00.004+07:002021-07-01T05:34:27.133+07:00Về Thăm Ba Má<span style="font-size: large;"><br /><br />Con về thăm ba má<br />Đường quê nhạt nắng vàng<br />Con kênh dài qua ngõ<br />Như dòng đời miên man</span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: large;">Ba ngồi bên cửa sổ<br />Ngày qua ngày, lặng yên<br />Nhịp thời gian nhẹ gõ<br />Theo nhịp buồn con tim<br /><br />Bên ba là chiếc gậy<br />Góc nhà chiếc xe lăn<br />Ba chờ mong thằng Út<br />Về đưa ba lên Đình<br /><br />Chỗ Đình có cây đa<br />Gần Đình, sông Bến Giá<br />Chân trẻ ba từng qua<br />Tiếng cười theo rộn rã...<br /><br />Má nấu xong nồi chả<br />Mai Rằm giao người ta<br />Bảo còn đi chích thuốc<br />Tận Duy Thành xa xa<br /><br />Má rủ con ra vườn<br />Xem trái xoài mới tượng<br />Chiều qua má hái mận<br />Bán được vài ba trăm<br /><br />Vườn rau má lên xanh<br />Dưới giàn khô lá chuối<br />Con săm se trái ổi<br />Ăn vừa chưa, má ơi?<br /><br />Bếp nhà má gọn ghẽ<br />Sân vườn sạch tinh tươm<br />Con nên người từ đấy<br />Rồi xa má, theo chồng.<br /><br />Con về thăm ba má<br />Chiều nắng nhạt bên thềm<br />Tuổi thơ con chừ đã<br />Ở lại miền xa xăm...<br /><br />Con về thăm ba má<br />Chiều quê ngọt nắng vàng<br />Ba má và cây trái<br />Thơm lịm cả hồn con. <br /><br />H.Y.D.<br /><br /><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3hZQtsSGO9-ZoH5_Ts8D_ZzjpGyKapoh10i4oBU76_PpL6etdnGrQCaG-GHtTR1HNAJiG_gL7N3SySxj5pBU-Yn_9hHbrDyLk97QFGZjpyRZitSl00Q4_qweiaiDInqX_CgAwah9WGh4/s1600/18056798_1719352431415525_5393482641754331307_n.jpg"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3hZQtsSGO9-ZoH5_Ts8D_ZzjpGyKapoh10i4oBU76_PpL6etdnGrQCaG-GHtTR1HNAJiG_gL7N3SySxj5pBU-Yn_9hHbrDyLk97QFGZjpyRZitSl00Q4_qweiaiDInqX_CgAwah9WGh4/s640/18056798_1719352431415525_5393482641754331307_n.jpg" /></a><br /><br /><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJ2PjaCAyoaBizNrho9oXxUGrXrrdslVwoAy-823qwz-G-9cswAeMHV8MkIrl2krD-fiK-IH27IUrvS3R9RAw_PSup5XONbOrqmxOQqAS8i_JKDl0gQFpp8v7kV8yzMXBkxTF5FpgKPkU/s1600/17951689_1719352448082190_6945141235634611698_n.jpg"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJ2PjaCAyoaBizNrho9oXxUGrXrrdslVwoAy-823qwz-G-9cswAeMHV8MkIrl2krD-fiK-IH27IUrvS3R9RAw_PSup5XONbOrqmxOQqAS8i_JKDl0gQFpp8v7kV8yzMXBkxTF5FpgKPkU/s640/17951689_1719352448082190_6945141235634611698_n.jpg" /></a><br /><br /><br /><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgdoSBYgT15cDBR_pQBij3lo51IBJO2LuEivqhD57uLlk_FGiTzu5Vfpz4fzIBcZF5QG6WtRbhhAZ4p_yVwxXBKPdcPPO0Isw4P0_YapIiXnkowr8-56OUNAxvG_J_iwLgMbaNmvyEMDkI/s1600/18034126_1719352514748850_6525359887596581455_n.jpg"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgdoSBYgT15cDBR_pQBij3lo51IBJO2LuEivqhD57uLlk_FGiTzu5Vfpz4fzIBcZF5QG6WtRbhhAZ4p_yVwxXBKPdcPPO0Isw4P0_YapIiXnkowr8-56OUNAxvG_J_iwLgMbaNmvyEMDkI/s640/18034126_1719352514748850_6525359887596581455_n.jpg" /></a></span>Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-88934229362685856112016-05-20T09:46:00.000+07:002021-07-01T05:36:15.807+07:00Ngàn cây thắp nến lên hai hàng....<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-size: large;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Có người bạn bảo tôi rằng ngôn từ của Trịnh là ngôn từ hào nhoáng, là “chém gió”. Tôi cãi, ngôn từ của Trịnh là ngôn từ diễm lệ. </span></div>
<span style="font-size: large;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Dễ hiểu thôi, bởi hầu như không ai dám tự tin cả quyết hiểu được những gì Trịnh muốn diễn tả. Sự tài hoa của Trịnh, ít ai có thể theo kịp.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<span style="font-size: large;">
<div style="text-align: justify;">
Tôi nghe Trịnh qua giọng ca cô Mai từ thủa nhỏ, nghe ké theo ba tôi chứ nào biết gì là hiểu, biết gì là thích. Phải đến chừng trên tuổi 30 tôi mới biết cái “miệng cười khúc khích trên lưng” của đóa quỳnh hương có nghĩa là gì, nó đẹp ra sao. Phải trên 30 tuổi tôi mới vỡ lẽ ra là “bàn tay CHĂN gió mưa sang”, chứ không phải “CHẮN” gió mưa như tôi từng biết. Và cũng mất chừng dăm ba năm sau, tôi mới thấm thía được cái ý nghĩa “em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh”, đó là khi tôi lặng yên giữa bao người ầm ĩ về việc thuyên chuyển công tác, người lặng yên là người ra đi. Tôi cũng vẫn thường hát say sưa Tình khúc Ơ-bai, dù không hiểu Ơ-bai là gì, cho đến một hôm sung sướng phát hiện ra câu chuyện lý thú đằng sau bài hát, câu chuyện có tình tiết dễ thương của chàng trai họ Trịnh với cô gái dân tộc K’Ho ở Di Linh. Mất một thời gian sau nữa, tôi lại ngỡ ngàng phát hiện thấy một triết lý không giống lẽ thường của Trịnh: “Nắng cũng giống như đời người, có bình minh, chiều tà, hoàng hôn. Ngày xưa tôi vẫn nghĩ: mưa buồn. Bây giờ tôi mới biết nắng còn buồn hơn mưa” (TCS). Hiểu luôn, vì sao mưa của Trịnh là “mưa hồng”, và nắng thì “lùa nắng cho buồn vào mắt em”, hay “nắng qua mắt buồn lòng hoa bướm say”... :)</div>
<div style="text-align: justify;">
Và tôi, vẫn như thuở con gái mộng mơ, vẫn thích nắng đến say lòng. Thích những tia nắng rực rỡ phản chiếu trên giọt sương mai. Thích nhìn nắng xiên qua những sợi tóc người trong bức chân dung ngược sáng. Thích mặt đất trong vườn trưa đầy hoa nắng. Thích màu nắng lấp lóa trên những gợn sóng của dòng sông...</div>
<div style="text-align: justify;">
Một bữa nọ, tôi lại tình cờ nhặt nhạnh thêm được cho mình một trải nghiệm mới,với nắng và với Trịnh. </div>
<div style="text-align: justify;">
Từ lâu đã nghe “ngàn cây thắp nến lên hai hàng”, vẫn chưa một lần tìm hiểu làm sao cây lại thắp nến, thậm chí còn qua loa nghĩ có lẽ đó là hình ảnh của hàng cột điện khi đèn được bật lên, khi “chiều đã đi vào vườn mắt em”. </div>
<div style="text-align: justify;">
Có một khi nào đó, như tôi bữa nọ, ngồi trong lớp học nhìn ra sân trường vào tầm 5 giờ chiều của một buổi chiều đầu hạ, bạn sẽ hiểu được nỗi xúc động trong tôi trước những “hàng cây thắp nến”. Tầm giờ đó, mặt trời dần xuống thấp, và nắng đổ nghiêng chỉ đủ “thắp nến” trên những ngọn cây, rực vàng trên mặt trên của lá. Bóng tối chiếm lĩnh mặt dưới lá và không gian và từ thân cây xuống mặt đất, tạo nên hình ảnh những cây nến khổng lồ tuyệt diễm lệ. Tôi hơi tiếc vì lúc đó đang đứng lớp nên đã bỏ qua cơ hội ghi lại hình ảnh ấy bằng điện thoại. Có lẽ sẽ chờ một dịp khác vậy. </div>
<div style="text-align: justify;">
Dù gì, tôi cũng đã ghi được hình ảnh đẹp ấy vào tâm trí, để bây chừ ngồi kể bạn nghe đấy thôi! :)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cùng tôi nghe lại Nắng thủy tinh nhé! ;)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.youtube.com%2Fwatch%3Fv%3D1WrTSGA1Ygo&h=iAQEpq9M8&s=1">https://www.youtube.com/watch?v=1Wr...</a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-55145726849760805312015-12-28T00:01:00.001+07:002021-07-01T09:19:33.865+07:00Chiến binh của tôi<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: helvetica, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 17.5636px; margin-bottom: 6px;">
<br />
(Viết tặng Đức Vũ, cậu trò nhỏ lớp 11/6, người đang dũng cảm chống chọi với căn bệnh nan y)</div>
<span style="font-size: large;"><br /><br />Cậu học trò ngày kia ngã bệnh <br />Mắt em buồn như nắng mùa thu<br />Có chiếc lá rơi vào thinh lặng<br />Thương cậu thiếu niên bỗng biếng chơi đùa<br /><br />Cậu học trò tạm xa sách vở<br />Xa chỗ ngồi, bàn ghế thân quen<br />Xa lũ bạn lao xao nhí nhố<br />Em bước vào một cuộc chiến gian nan<br /><br />Em bước vào cuộc chiến gian nan <br />Thuốc đắng, kim châm làm vũ khí<br />Chiến hữu của em: các y, bác sĩ<br />Ba mẹ, bạn, thầy, anh chị,<br />Cô bác xóm giềng...là nồng ấm hậu phương<br /><br />Cậu học trò nay là chiến binh<br />Một chiến binh kiên cường<br />đầu không mọc tóc*<br />Chiến binh có làn da trắng nhợt<br />Trên thân hao gầy chi chít vết kim đâm<br /><br />Chiến binh của tôi mười sáu tuổi tròn<br />Hôm nay em chúm môi thổi ước mơ mười sáu tuổi<br />Ước mơ gì em hỡi?<br />Mà tôi thấy em cười<br />nụ cười trong vắt<br />Mà tôi thấy nắng ngời trong ánh mắt<br />Một niềm tin vừa sưởi ấm tim tôi!<br /><br />Trò nhỏ của tôi ơi<br />Em hãy là một chiến binh như thế<br />Mỗi ban mai nở nụ cười ngạo nghễ<br />Để kẻ thù kia phải khiếp sợ, em nghe!</span><br />
<div class="text_exposed_show" style="background-color: white; color: #141823; display: inline; font-family: helvetica, arial, sans-serif; line-height: 17.5636px;">
<div style="font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
HYD_ 27/12/2015</div>
<div style="font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<br /></div>
<div style="font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMx3ie6CejPKxDcVmVTlpqmykyYKi-KZvlArFgcPa1-4884xG0J7uF2Da9nDBTZ_EKANDKEJizrNs0BicfeNWsQ0096mluVK3tqEOUv8vAKb8Q9u_SNUW8sXzDH1z4fWtyEI4MHazUS2Y/s1600/WP_20151227_001%255B1%255D.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="178" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMx3ie6CejPKxDcVmVTlpqmykyYKi-KZvlArFgcPa1-4884xG0J7uF2Da9nDBTZ_EKANDKEJizrNs0BicfeNWsQ0096mluVK3tqEOUv8vAKb8Q9u_SNUW8sXzDH1z4fWtyEI4MHazUS2Y/s320/WP_20151227_001%255B1%255D.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<br /></div>
</div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-78566719492751094952015-11-19T09:55:00.001+07:002021-07-01T05:38:27.048+07:00NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiDqjHZOYU4vGqz6rwQA4clG04ETUz6Ah3k6yisDkOpPgMedojoVgJBWRX4JA6xEPVQFshKa586W2cUC7g34npqR7U2B_I2k-Gh8ugIpY5gya-yW7TcC5-HEqZl3oPYVmCBDmNXXSjyS84/s1600/10991351_10152752259667810_3626013406976105630_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiDqjHZOYU4vGqz6rwQA4clG04ETUz6Ah3k6yisDkOpPgMedojoVgJBWRX4JA6xEPVQFshKa586W2cUC7g34npqR7U2B_I2k-Gh8ugIpY5gya-yW7TcC5-HEqZl3oPYVmCBDmNXXSjyS84/s320/10991351_10152752259667810_3626013406976105630_n.jpg" width="240" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<span style="font-size: large;"><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tâm hồn tôi, bản ngã của tôi, có thể nói hết chín mươi chín phần trăm chịu ảnh hưởng từ Người. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chữ viết vừa cứng cáp vừa như múa lượn của tôi là do người định hướng. Người thường bảo Người thích nét chữ đứng hơn nét chữ nghiêng, nên tôi đã cố công luyện sao cho nét đứng thật thẳng. Người thích những kiểu chữ phăng-te-di, nên tôi cũng tìm cách sáng tạo cho nét chữ của mình chẳng giống ai.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Niềm đam mê của tôi dành cho hội họa, cho âm nhạc và thi ca là do ngọn lửa ấm áp của Người truyền sang. Người hay vẽ những bức chân dung tặng người phụ nữ của Người, và chỉ tôi cách để dễ dàng vẽ sao cho giống. Cho tôi tham gia lớp hội họa thiếu nhi, khuyến khích tôi làm thơ, Người bảo, trong sáng tác nhất định phải chú ý đến tính sáng tạo của tác phẩm, chỉ có sự sáng tạo mới khiến tôi có được sự khác biệt, mới có thể khiến tôi thành công. Người thường ôm đàn hát những ca khúc trữ tình sâu lắng, và đệm cho chúng tôi cùng hát vang. Từ khi ấy tôi biết “tính toán”, rằng chồng tôi sau này phải là một người biết đàn, để những tối quây quần sưởi ấm lòng nhau bằng tiếng hát lời ca.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lên mười tuổi, tôi được Người dạy cho những câu nói tiếng Anh lạ lẫm (thời đó ở chỗ tôi, phải 16 tuổi học lớp mười, học sinh mới được học vỡ lòng Tiếng Anh)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lên mười tuổi, tôi thỉnh thoảng được Người chở đi chơi bằng xe đạp. Người chở tôi đi qua những con đường quê đất mịn, có lúc Người dừng lại nơi một bụi duối dại, say sưa hái cho tôi những quả duối vàng ươm, dường lúc đó Người đang mải mê lạc bước về thiên đường tuổi thơ xa xưa của Người. Người kể tôi nghe đủ thứ chuyện trên đời. Điều tôi nhớ nhất là tình cảm yêu thương vô bờ bến Người dành cho người mẹ hiền hậu nhất thế gian của Người.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lên 13, tôi mê môn Hình học. Niềm đam mê ấy bắt nguồn từ những cuốn sách người nâng niu giữ lại sau những tháng ngày đất nước trải qua binh lửa chiến chinh. Những bài toán hình học cuốn hút tôi, cũng như đã từng cuốn hút Người mấy mươi năm trước.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lên 13, tôi đủ xúc cảm để rưng rưng những đêm Giao thừa chỉ tôi với Người còn thức đón năm mới. Người đốt nén nhang trầm, lâm râm khấn vái. Và hai ba con ngồi lặng yên nghe pháo nổ đì đùng khắp nơi…</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi tập tành vẽ vời. Tôi tập tành viết lách. Và tôi cũng tìm thấy cuốn sách dạy nhiếp ảnh trong tủ sách của Người, để rồi sau đó cứ ấp ủ ước mơ có một chiếc máy ảnh cho riêng mình. 15 tuổi trăng rằm, tôi vui sướng được Người tặng chiếc máy ảnh cũ kỹ người tìm mua lại của người ta. Tôi thỏa ước muốn, tung tăng chụp đủ kiểu ảnh những bọn bạn con gái áo trắng điệu đà ở trường của tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
15 tuổi trăng rằm, tôi được Người dạy dỗ, là con gái, phải kiêu sa. Người kể tôi nghe lý do vì sao Người đặt tên cho tôi là Duyên, Người đọc tôi nghe những bài thất tình của Nguyễn Tất Nhiên và đương nhiên, hát cả Thà Như Giọt Mưa do Phạm Duy phổ nhạc nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
15 tuổi trăng rằm, tôi thường nghe Người nhắc nhở, rằng Người muốn tôi phải luôn thật điềm tĩnh, phải mạnh mẽ trước những phong ba biến động của đời người. Tôi đã đi qua hai phần ba đời người, trải qua không ít thăng trầm và thấy mình may mắn nhờ vẫn luôn nhớ lời Người dạy bảo.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
17 tuổi, tôi dự định thực hiện ước mơ ngày bé của mình là thành nữ bác sĩ mang ống nghe nơi cổ đi khám bệnh cho bệnh nhân, nhưng cuối cùng, tôi đã lại chọn đi theo dấu chân của Người, tôi học tiếng của người Anh.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người lại chở tôi đi khắp nơi mượn những bộ đề ôn thi. Người đưa tôi ra nhà sách ở thành phố chọn mua cho tôi những quyển sách giúp tôi học. Người không dạy tôi nhiều, Người chỉ cho tôi cách để tôi học từ những cuốn sách.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người luôn bên tôi. Sau này Người hay nhắc lại trong nụ cười hiền hậu cảnh tôi nằm chờ kết quả thi tuyển sinh Đại học, thở dài sườn sượt và thỉnh thoảng lại buông điệp khúc: Ước chi con đậu vô trường đó Ba hì…</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng ngày tôi học Đại học là tháng ngày vai Người oằn nặng gánh lo cơm áo. Người dạy thêm ở các trường học, các trung tâm ban đêm, rất vất vả nhưng Người rất vui. Hai tuần một lần, vào chiều thứ Bảy Người chạy xe qua hơn 30 cây số ra thành phố chở tôi về thăm nhà, chiều chủ Nhật lại đưa tôi đi, Người phải vất vả như vậy chỉ vì tôi quá ốm yếu lại bị say xe không thể đi về bằng xe buýt.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người bây giờ…</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người bây giờ đang bệnh nặng, liệt nửa thân mình, đầu óc chẳng còn sáng suốt. Các em tôi bảo, Người nhắc tên tôi luôn, Người hỏi sao tôi không đến thăm Người. Và với chứng rối loạn cảm xúc, Người khóc khi nhắc đến tôi. Má tôi kể, có lần má hỏi Người thương đứa con nào nhất, Người đã bảo Người thương tôi nhất, vì tôi là con gái đầu lòng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi không sống cách xa Người lắm, nhưng công việc bộn bề, chỉ có thể thu xếp đến với Người nhiều lắm chỉ hai lần một tuần mà thôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày mai đã là ngày Tết của Nhà Giáo. Trong tim những đứa trò nhỏ từng là học trò của Người, Người hiền như ông tiên, ông Bụt. Trong tim tôi, ông tiên ông Bụt ấy còn là người thầy đầu tiên, người thầy vĩ đại nhất của đời tôi. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày mai, trò nhỏ đến thăm không gặp cũng đừng trách cô nhé.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày mai, tôi sẽ dành ngày Tết Nhà Giáo này được ở bên Người.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
_20.11.2015_</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-13175979806503677652015-07-07T00:42:00.000+07:002021-07-01T05:38:57.993+07:00CÓ ĐÀN CHIM NHỎ<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Mắt như sương sớm </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Nụ cười là hoa</span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Có đàn chim nhỏ</span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Líu lo líu lo</span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Có đàn chim nhỏ </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Đến quanh sân nhà </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Khung trời mùa hạ </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Rộn tiếng em ca </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Ta theo chim nhỏ </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Tìm về ngày xưa </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Ta như chim nhỏ </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;">Vui quên đời dài... </span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><i>HYD- For my Little Angels </i></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<iframe allowfullscreen='allowfullscreen' webkitallowfullscreen='webkitallowfullscreen' mozallowfullscreen='mozallowfullscreen' width='320' height='266' src='https://www.blogger.com/video.g?token=AD6v5dz-0xO8VBw48MnKHMVNkvKA7DsHEZbg8g-XJU1wIlDNGzin39MHJi7J6wlteno4w7hLmA4O7flH42_WeAca' class='b-hbp-video b-uploaded' frameborder='0'></iframe></div>
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com12tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-50234505435486876232014-06-22T22:45:00.001+07:002021-07-01T05:41:51.960+07:00Con nhớ Ba!<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Vậy là đã một năm ngày Ba từ tạ trần gian. Con đi chợ chiều qua, và sáng sớm nay cố gắng hoàn thành mâm cỗ chay cúng hương hồn Ba trước 8h sáng để kịp giờ vô kinh. Con hạnh phúc lắm vì lại được tự tay nấu những món ăn mời Ba, Ba ạ, và con cũng đã khóc thật nhiều vì điều đó khiến con nhớ Ba nhiều hơn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"></span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: large;">Ngày ấy, con cũng nấu cơm chay. Con làm vài món lạ, và con trang trí thật đẹp với những lát dưa leo và những quả ớt đỏ tỉa hoa. Như mọi ngày, Ba vác cuốc từ vườn vào, hát nghêu ngao. Con bưng đĩa gỏi chay để lên bàn, miệng cười múm mím và lòng phấn chấn chờ xem thái độ của Ba. Ba nhìn và cười thích thú, ồ, đẹp quá, món gì đấy (Ba thường nói theo cách của người Bắc: "gì", "đấy")? Ba cho mười điểm!, và Ba cười hà hà...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Hôm nay con quỳ trước bàn thờ Ba, tay bưng đĩa thức ăn con đã cố trang trí thật khéo léo. Ba nhìn con mỉm cười, còn con thì nước mắt tuôn rơi. Con biết, Ba lại cho con điểm mười. Con nhớ ánh mắt dịu hiền. Con nhớ dáng đi thong thả. Con nhớ tiếng cười hà hà bao dung. Con nghĩ đến ngày này năm ngoái, tay Ba bấu chặt thanh băng ca và mặt nhăn vì đau đớn. Lúc đó con trai và dâu trưởng của Ba không có mặt cạnh bên. Và chiều trước đó, lẽ ra phải ở cạnh Ba thì người con dâu Ba thương quý đang ngồi lặng thinh ở biển, buồn hắt hiu mà chẳng rõ nguyên nhân nỗi buồn đó là gì. Con ân hận, con hối tiếc chiều đó đã không ở cùng Ba, con giận mình đã không kịp đem những miếng thuốc dán giảm đau mà sáng hôm nào con bơ phờ chạy ra thành phố tìm mua theo lời chỉ dẫn của một người bạn. Hôm ấy nếu có những miếng thuốc dán kia, có lẽ Ba đã không ra đi trong đau đớn, hoặc có thể Ba đã không vì quá đau đớn mà ra đi... Ba ơi, con xin lỗi, con đã bỏ qua một dịp may được ở bên cạnh Ba những giây phút sau cùng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">"Ba có sáu đứa con, nhưng con ba không có đứa nào hiểu Ba như con"</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Con vẫn nhớ, Ba ạ. Lời Ba ngậm ngùi lắm lúc Ba đọc mấy vần thơ của Ba trong một buổi sáng xuân: </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">"Một ngày rợp trắng hoa lê</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Tôi, bà, ta dắt nhau về đón xuân"</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Ba đã không thể đợi được đến ngày đó. Ba đành bỏ lại chốn bình lặng này người bạn đời lúc nào cũng chìu ý Ba, người bạn đời ngưỡng mộ Ba như là một chân lý. Hôm nay Má lại khóc. Con không dỗ Má đâu. Con muốn những u uẩn buồn tủi trong lòng Má sẽ theo những giọt nước mắt kia trôi đi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Thưa Ba,</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Đã cuối ngày rồi. Ngày mai dòng đời lại tiếp tục trôi, nhánh đời sẽ tiếp tục sinh sôi, nảy nở. Các cháu Ba đang dần lớn khôn. Các cháu sẽ mang dòng máu và ảnh hình Ba còn lưu lại trong các cháu đi theo dòng đời, đi qua năm tháng. Ba vẫn còn đấy, trên chốn trần gian mà Ba hết lòng yêu thương này, phải không Ba?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKsx78_srCrre_J-BcS5T452N_BMUYxIRv6jWlnqiX8oarLgqX-nA7a-FrJhTSA6z-Y-GOQhe0ter9C3c-45TXrvu1kOXKupM4akIa_LsxP9ExsMwCmgatYELQbZxE5drVdC9CVcfsShU/w500-h334-no/GNQBuiQDwTtFIAwq.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKsx78_srCrre_J-BcS5T452N_BMUYxIRv6jWlnqiX8oarLgqX-nA7a-FrJhTSA6z-Y-GOQhe0ter9C3c-45TXrvu1kOXKupM4akIa_LsxP9ExsMwCmgatYELQbZxE5drVdC9CVcfsShU/w500-h334-no/GNQBuiQDwTtFIAwq.jpg" height="266" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Con nhớ Ba! </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com29tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-60548740173920003132014-06-14T00:29:00.001+07:002021-07-01T05:42:20.549+07:00Tình già<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Lần lữa mãi, để bây giờ trôi tuột mất
dự định một ngày thăm ông bà, nghe ông bà kể chuyện về những cuộc hành quân,
những ngày tham gia kháng chiến, và thú vị nhất có lẽ là chuyện tình lãng mạn
của hai người lính Trường Sơn năm xưa. Bởi, một trong hai người họ sáng nay đã
gởi lại trần gian hơi thở cuối cùng, người còn lại trí nhớ đã không còn minh
mẫn để có thể kể lại chuyện mình cho hậu thế hôm nay.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Chỉ biết gom nhặt lại những mẩu rời
rạc, nhưng đã để lại trong lòng hậu thế xúc cảm rưng rưng và ấn tượng sâu sắc
cùng sự ngưỡng mộ khó có thể phai nhòa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://static.kienthuc.net.vn:81/Images/Contents/thanhhuyen/20130218/kienthuc_3280.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://static.kienthuc.net.vn:81/Images/Contents/thanhhuyen/20130218/kienthuc_3280.jpg" height="212" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"></span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">1.
_ Bà ơi, bà sống ở Hà Nội lâu, chắc bà biết cách cặp tóc đầu phồng chứ ạ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"> _ Ừ, đây này, để bà chỉ cho… đó…làm như
thế…đúng rồi… con bé này khéo tay…giỏi đó… bà khen…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Bà hướng dẫn tôi cách cặp tóc đầu
phồng, rồi đọc luôn, tóc bum-bê chê chồng, tóc đầu phồng chồng chê. Bà cười, nụ
cười cứ chúm cha chúm chím, còn ánh mắt thì ánh lên long lanh khi kể tôi nghe
về thời son trẻ, thời bà trông duyên dáng thế nào với tóc cặp đầu phồng của
người Hà Nội. Như thể, bà của mấy mươi năm về trước đang về đây, ngồi trò
chuyện cùng tôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">2. Bà nhỏng nha nhỏng nhảnh, trò
chuyện với ông bằng giọng nũng nịu của một người con gái nói với người yêu, một
điều “anh”, hai điều “anh”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Ông thương bà lắm, nâng như nâng
trứng, hứng như hứng hoa. Bà chẳng biết chợ búa là gì. Những bữa ăn của ông bà
đều do một tay ông nấu. Ông trò chuyện với bà theo cách của một người anh lớn
với cô em bé dại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Ngày kia bà cảm nắng, say gió sao mà
sốt cao, nằm dừ. Ông bê chậu nước ấm đến tận giường, âu yếm gọi bà dậy, lau
nước cho bà, rồi thì rửa chân cho bà. Ông mân mê đôi bàn chân bà bé nhỏ, nói mà
cố ngăn dòng nước mắt đang ứa ra rưng rưng: Không chịu ăn gì cả! Chân gầy thế
này…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">(Bạn là một đức ông chồng? Liệu về
già bạn có thể hiện tình thương của mình với người vợ bao năm cận kề bên bạn
được như thế? Được mấy người đàn ông yêu vợ được đến thế, như ông?)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">3. Nghe đâu thời chiến chinh, trước
khi gặp ông, bà đã có một đời chồng. Người con trai hiện đang chăm sóc ông bà
chính là con trai của người đàn ông ấy. Bao nhiêu năm sau ngày chinh chiến loạn
lạc, ông tìm về, lén gặp người con trai. Họ bí mật hẹn nhau, để nàng dâu đẩy
chiếc xe lăn có bà ngồi trên ấy ra dạo trước sân. Người đàn ông của bà năm xưa
đứng ở xa xa, ngậm ngùi nhìn dấu ấn thời gian hằn trên gương mặt và vóc dáng
của người phụ nữ ông từng yêu thương. Ông không đến gặp bà, vì ông biết bà đang
hạnh phúc. Ông không muốn bà chạnh lòng. Ông không muốn làm một tì vết trên
cuộc tình đẹp như mơ của đồng đội mình…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">4. Chiều qua bà ngồi ngóng thằng cu
cháu đi thăm ông ở bệnh viện về. Bà hỏi: “Ông khỏe không con?”. Được ba mẹ dặn
dò trước, thằng cu cháu bảo “Ông khỏe bà ạ” “Thế ông có… hỏi gì bà không?”…
Thằng cu cháu dối bà mà mắt cũng rưng rưng, vì nó biết, ông nó đang thoi thóp
thở với sự trợ giúp của dụng cụ trợ giúp thở oxy, vì nó sợ nhìn thấy bà nó sẽ suy sụp
như thế nào khi biết tin ông nó mất, có lẽ vào ngày hôm sau…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Sáng nay tôi ghé thăm ông lúc ông đã
phách lạc hồn xiêu. Bà đang được chăm sóc ở nhà người con trai và vẫn chưa biết
gì về chuyến ra đi này của ông. Người con dâu bảo, có lẽ chiều nay phải đưa bà đến để bà nhìn ông lần cuối. Cầu mong cái trí nhớ lãng đà lãng
đãng sẽ giúp bà giảm bớt nỗi đau này. Có lẽ ông rồi sẽ lẩn quất đâu đó bên bà, đợi bà nơi cuối con đường đó chăng?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-size: 14.0pt;">********************************************************<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%;">
<span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">Gởi luôn vào đây link của những bài viết về tình già mà tôi
từng đọc và yêu thích:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; margin-left: .5in; mso-list: l0 level1 lfo1; tab-stops: list .5in; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">1. <a href="http://tuehuong-ha.blogspot.com/2013/08/ba-mac-ao-tim-hoa-ca.html">Bà mặc áo tím hoa cà - blog OM<span style="font-size: 7pt; line-height: normal;"> </span></a></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; margin-left: .5in; mso-list: l0 level1 lfo1; tab-stops: list .5in; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">2. <a href="http://www.nguyenngoctu.net/2009/01/mua-vi-ng-nh.html">Mua vài đồng nhớ - Nguyễn Ngọc Tư<span style="font-size: 7pt; line-height: normal;"> </span></a></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; margin-left: .5in; mso-list: l0 level1 lfo1; tab-stops: list .5in; text-indent: -.25in;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-size: 14.0pt; line-height: 150%;">3. <a href="http://www.truyenviet.com/truyen-ngan/63-i-k/4486-khu-vuon-luu-lac">Khu vườn lưu lạc - Nguyễn Vĩnh Nguyên<span style="font-size: 7pt; line-height: normal;"> </span></a></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: .25in;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<br /></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com48tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-21877612837760959742013-06-26T22:29:00.005+07:002021-05-05T12:43:23.107+07:00Những cùi bắp đầu tiên<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Thấy nhà Ong Xa có treo "Bài thơ đầu tiên", một bài thơ tình thuở mới lớn trong trẻo, dễ thương, Cô nhỏ cũng lọt tọt chạy về nhà tìm lại mấy cái cùi bắp đầu tiên của mình. Sau khi cười hích hích một mình với nét chữ nắn nót mà một lần bị bà chị họ phát hiện, cười kha kha rồi lén ghi vào sổ là: "Chữ Hồng Duyên ngày xưa tỉ đẹp!!!", Cô nhỏ quyết định treo cùi bắp cũ lên cho mọi người giải trí đây.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"></span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyHxAILxuqkL7ETsYMq03H52HRJzbOy4eeBy3fnUJkiwBT4NQau5DrPCpvEr-o4qmcyln9WUdnsMtZIIEy05-lzgcHXSFzae2BcBP4J4MaeA2dBhJ-f3efs54Hv2W06rfsZ2c88xzLtZM/s1600/DSCF2594.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyHxAILxuqkL7ETsYMq03H52HRJzbOy4eeBy3fnUJkiwBT4NQau5DrPCpvEr-o4qmcyln9WUdnsMtZIIEy05-lzgcHXSFzae2BcBP4J4MaeA2dBhJ-f3efs54Hv2W06rfsZ2c88xzLtZM/s400/DSCF2594.JPG" width="300" /></a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">1. Cùi bắp đầu tiên xuất hiện sau khi học xong tiết Giảng Văn, Truyện Tấm Cám, chương trình lớp Bảy năm 1987. Nguyên văn như sau:</span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Tấm từ quả thị bước ra</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Ở nhà bà cụ quả là ngạc nhiên</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Nhà vua thích bà cụ hiền</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Vào thăm lại gặp Tấm nghiêng mình chào</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Nhà vua sung sướng xiết bao</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Kiệu hoa rước Tấm trở vào cung xưa</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Lòng Cám gian xảo chẳng chừa</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>"Vì sao Tấm lại mặn mà hơn tao?"</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Tấm rằng: "Em muốn đẹp sao?"</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Cám nhảy xuống hố, lọt vào nước sôi</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Mụ dì ghẻ cũng chết thôi</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Vì tham ăn uống đi đời nhà ma!</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Nghe đâu theo chương trình SGK mới, mụ dì ghẻ không phải chết vì phát hiện thấy xương và đầu lâu con gái mình trong hũ mắm mà bấy lâu nay mình vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon. Cô nhỏ có hỏi LC, nàng bảo, theo nàng thì truyện sao cứ để nguyên như vậy, bởi nó phản ảnh đúng tư tưởng, trình độ của người nông dân Việt Nam thời xa xưa. Mọi người thì sao? :D</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">2. Cùi bắp số 2 Cô nhỏ viết sau khi soạn bài Lá cờ thêu sáu chữ vàng, cũng chương trình Giảng Văn lớp Bảy, đọc lên nghe cũng... hào khí ngất trời chứ bộ ;))</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Vô tình bóp nát quả cam</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Hờn căm, Quốc Toản rất ham diệt thù</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Ngày đêm luyện tập công phu</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Mong ngày ra trận phục hồi nước non</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>"Phá cường địch, báo Hoàng ân"</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Đi đầu mở những chiến công lẫy lừng.</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">3. Cùi bắp thứ ba có liên quan đến những thay đổi của Ngành Giáo dục năm học 1988- 1989. Đó là năm đầu tiên tất cả các học sinh phải tự mua sách vở, không phải mượn từ thư viện nhà trường như những năm trước. Đó cũng là năm đầu tiên áp dụng việc gia đình học sinh phải đóng tiền Bảo trợ (một cách gọi của Học phí), tiền xây dựng trường... Và thế là, nhân học về thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt, Bà cụ non Hồng Duyên đã viết những trăn trở của mình ra giấy như sau:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Vào năm học mới, nộp tiền ngay</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Mua gì mua lắm, thật quá tay!</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Nào tiền mua vở, tiền mua sách</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Mới ngần ấy thôi, tiền đã bay</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b><br /></b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Vào năm học mới, lắm điều hay</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Về nhà phải báo cha mẹ ngay</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Nộp tiền Bảo trợ, tiền xây dựng</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><b>Bây giờ thì biết tính sao đây???</b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBGyNW_oP5XpDzRoItk1UucEUU1fw5vNN5zybWV21edAU9jPjw5JNzWdFBmO1yutU-LVDu3Gy-MUQ52b8LXh3novyZdQ-wavLfR7mKfxoKlz5ZI0m7JyTYe13tBITlJ1a5r84J5v4y7Ak/s1600/DSCF2595.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBGyNW_oP5XpDzRoItk1UucEUU1fw5vNN5zybWV21edAU9jPjw5JNzWdFBmO1yutU-LVDu3Gy-MUQ52b8LXh3novyZdQ-wavLfR7mKfxoKlz5ZI0m7JyTYe13tBITlJ1a5r84J5v4y7Ak/s400/DSCF2595.JPG" width="300" /></a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">4. Và, cùi bắp thứ tư, có vẻ... lãng mạn hơn, ít mang tính thời sự hơn :D</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Khi bông phượng nở rực cây</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Trời cao, gió lộng, sân đầy nắng chang</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Mùa hè đang đến rộn ràng</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Trường em màu đỏ huy hoàng đẹp thay!</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Đẹp thay sắc nắng hôm nay</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Chiếc khăn quàng đỏ tung bay giữa trời</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Màu hoa phượng đỏ sáng ngời</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><b>Mùa hè thêm đẹp, bầu trời thêm xanh. </b></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;">Túm lại là cũng thi sĩ lắm chứ bộ. Mình phục mình thiệt, he he. :))</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
Cô Nhỏhttp://www.blogger.com/profile/14552461875774328865noreply@blogger.com46tag:blogger.com,1999:blog-2163608198118654627.post-55736177503503939482012-02-20T07:09:00.000+07:002021-07-01T05:13:10.837+07:00CHỐN BÌNH YÊN<span style="font-size: 13pt;">Có một nơi tôi thường muốn tìm về để thoát khỏi những áp lực của cuộc sống.</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-N4j7utTj0vke_pf4rVdElenVC2wSrzgHZFRj3l6DwaLA6bpCb49n6Bl4O3HxA0Hp7gihKNd4TKMCGb3rdJQyr_sL9a4DZLV1eHyuJD9SRYAHhnzlEzNvHM4v0sOLJbwtKAFZROsDQuE/s1600/rUDifpQzKqJy12xiFcKCZg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi-N4j7utTj0vke_pf4rVdElenVC2wSrzgHZFRj3l6DwaLA6bpCb49n6Bl4O3HxA0Hp7gihKNd4TKMCGb3rdJQyr_sL9a4DZLV1eHyuJD9SRYAHhnzlEzNvHM4v0sOLJbwtKAFZROsDQuE/s400/rUDifpQzKqJy12xiFcKCZg.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="img-wrap">
</div>
<br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Đó là quê hương yên bình nằm phía bên kia một nhánh của dòng sông Thu chảy lặng lẽ quanh những xanh tươi rau đậu cà bắp, quanh những rặng tre la lả cánh cò bay. Nơi ấy có ngôi nhà nhỏ nằm giữa những giàn mướp, bí bầu, giữa những luống rau xanh mơn mởn cùng vàng ươm hoa cải hiền hòa khoe sắc dưới nắng mai.</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC0RvsnmV8GOPY67D4D0EVvJCb7GfIajvIufEyzh-vosHRjiY5_uOHQ5Zbu6PvkXcrjxU_ixFGhxyy_JZmKz9wkIdqef194btn9DXC95z0x-_jioX93H23xYOXgJAH7mi95qrG0N4wM2E/s1600/hCm6qGLdek3pvCKjEd1Yiw.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC0RvsnmV8GOPY67D4D0EVvJCb7GfIajvIufEyzh-vosHRjiY5_uOHQ5Zbu6PvkXcrjxU_ixFGhxyy_JZmKz9wkIdqef194btn9DXC95z0x-_jioX93H23xYOXgJAH7mi95qrG0N4wM2E/s400/hCm6qGLdek3pvCKjEd1Yiw.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiMDH85s5qECUJwConno18TACtaFQ4Ujr6G_kQn_KXQttelT1D2GOHmnghkFsQFlHVSzpSxeMdRHyBrPs0kZHjdjl0i329ru8JU-kv89g2jpcWWPclyapVUK6WtJ00DUAX3n5AOvqUw4_o/s1600/XRX8YzrMB19l_LCz4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiMDH85s5qECUJwConno18TACtaFQ4Ujr6G_kQn_KXQttelT1D2GOHmnghkFsQFlHVSzpSxeMdRHyBrPs0kZHjdjl0i329ru8JU-kv89g2jpcWWPclyapVUK6WtJ00DUAX3n5AOvqUw4_o/s400/XRX8YzrMB19l_LCz4.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="img-wrap">
</div>
<span style="font-size: 13pt;"></span><br />
<div class="img-wrap">
</div>
<br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Nơi ấy, ông cụ già tóc trắng lững thững vác cuốc từ vườn vào nhà, miệng ngân nga câu hát “Đất nước tôi, thon thả giọt đàn bầu…”</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgslraZnCJlGEdG-_EdrN6O5cC-CvxcZ9MSJMPOcINJj-Y1RX4urfxFGlX_BOMuD5nEW5QaNo5JSdR5wqMykkO_bTSPtDhAlrlUvZeRPOerPpTFq6vptGOvZPhvgi9wSsf0_3a73nxnors/s1600/2YK9kXIUczN1H.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgslraZnCJlGEdG-_EdrN6O5cC-CvxcZ9MSJMPOcINJj-Y1RX4urfxFGlX_BOMuD5nEW5QaNo5JSdR5wqMykkO_bTSPtDhAlrlUvZeRPOerPpTFq6vptGOvZPhvgi9wSsf0_3a73nxnors/s400/2YK9kXIUczN1H.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Nơi ấy, có bà cụ hiền từ nhất thế gian, nét xuân sắc giờ ẩn mờ sau những nếp gấp thời gian, đang cặm cụi kẹp rau hoặc lui cui nhóm bếp…</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Tình yêu của tôi đã đưa tôi về chốn bình yên ấy hơn mười năm trước. Còn nhớ mãi cái phút giây ngồi bên anh trong chiếc xe hoa màu đỏ, má nóng bừng và tim ngập tràn những cảm xúc lạ lẫm trong tiếng nhạc dập dìu: Em theo anh đi về... Về quê hương yêu dấu ...Em theo anh đi về ...Về quê hương tuyệt trần… Hai đứa ngồi bên nhau, im lặng không nói năng gì, có lẽ cả hai đều thẹn thùng và đều đang đắm mình trong những cảm xúc của riêng mình…</span><br />
<br />
<br />
<b><span style="font-size: 18pt;">Bố chồng…</span></b><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ngày tôi về, ông cười nhiều, nói nhiều. Ông bảo, Ba vui lắm, có thể ba là người vui nhất đấy. Ông uống khá nhiều trong tiệc cưới và hát tặng quan khách bài hát ông tự sáng tác nữa.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Bố chồng tôi là một nông dân đặc biệt. Ngoài tình yêu đối với ruộng vườn, ông còn có một tâm hồn phong phú dành cho thơ văn và âm nhạc. Ông có tấm lòng bao dung và tình yêu thương với hết thảy, con người và sự vật xung quanh. Ông khác tất cả những người nông dân mà tôi biết. Những cuộc trò chuyện với ông thật thú vị. Cái cách ông kể về ông Năm, ông Lý, cậu Ba xóm trên hay anh Mười, cô Bảy xóm dưới làm tôi có cảm giác như đang đọc một cuốn sách hay mà những nhân vật trong truyện đều được khắc họa đậm nét. Ông thường chia sẻ với tôi những bài thơ ông viết, những bài thơ về quê hương, về gia đình và về những khoảnh khắc lãng mạn trong đời. Ông bảo, các con ba không có đứa nào hiểu được ba như con dâu quý của ba hết.</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKsx78_srCrre_J-BcS5T452N_BMUYxIRv6jWlnqiX8oarLgqX-nA7a-FrJhTSA6z-Y-GOQhe0ter9C3c-45TXrvu1kOXKupM4akIa_LsxP9ExsMwCmgatYELQbZxE5drVdC9CVcfsShU/s1600/GNQBuiQDwTtFIAwq.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKsx78_srCrre_J-BcS5T452N_BMUYxIRv6jWlnqiX8oarLgqX-nA7a-FrJhTSA6z-Y-GOQhe0ter9C3c-45TXrvu1kOXKupM4akIa_LsxP9ExsMwCmgatYELQbZxE5drVdC9CVcfsShU/s400/GNQBuiQDwTtFIAwq.jpg" height="266" width="400" /></a></div>
<span style="font-size: 13pt;"> </span><br />
<div class="img-wrap">
</div>
<span style="font-size: 13pt;">Thơ của bố chồng tôi đây.</span><br />
<br />
<b><span style="font-size: 13pt;">RU CHÁU</span></b><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">(Tặng cháu nội nhân ngày cháu tròn một tháng tuổi)</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Cuộc đời tròn tuổi sáu ba</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Lần đầu ru cháu ơi à... à ơi…</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Cháu của ông ngủ ngoan nào</span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bình yên giấc ngủ đi vào giấc mơ </span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bên vành nôi thoáng câu thơ</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Dòng sông in bóng cánh cò nhấp nhô</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Đầy vườn thơm ngát hương cau</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Gíó chiều hát khúc ca dao ngọt lành</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Trời trong xanh, nắng lung linh</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Nghe trong cơn gió thanh bình thoảng qua</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Đường về quê ngoại đầy hoa</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Đường về quê nội bài ca thắm lời</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngủ ngoan cháu của ông ơi</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Mai ngày khôn lớn cuộc đời hiểu ra</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Cánh bằng tung gió cao xa</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Nhớ đừng quên tiếng ơi à, à ơi</span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngủ ngoan cháu của ông nào,</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngủ ngoan cháu của ông ơi…</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngủ ngoan cháu của ông nào,</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngủ ngoan cháu của ông ơi …</span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;"><br /></span></i>
<b><span style="font-size: 13pt;">BÀ XÃ TÔI</span></b><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">(Tặng Bà xã nhân ngày QTPN 8/3/2010) </span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bà xã tôi cái thời còn thiếu nữ </span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Tóc chấm ngang vai buộc gọn chiếc đuôi gà</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bà xã tôi cái thời còn con gái</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Suối tóc bay bay_ điểm hẹn gió đi về</span></i><br />
<br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bà xã tôi cái thời còn cắp sách</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Áo trắng, trắng ngần vằng vặc ánh trăng khuya</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Rồi năm tháng trôi qua</span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">trôi qua</span></i><i><span style="font-size: 13pt;"> trôi qua…</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bà xã tôi giã từ thời con gái</span></i><br />
<br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Rồi năm tháng trôi qua</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">trôi qua</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">trôi<br />qua…</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bà xã tôi nay đã là bà lão</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Là hội viên của Hội Tuổi Người Già</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Và chúng tôi chẳng ai còn son trẻ</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Có những đêm ngồi bên nhau thỏ thẻ</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngắm trăng vàng nhắc chuyện thuở xưa xa…</span></i><br />
<br />
<br />
<b>THƯƠNG BÀ</b><i><br /></i><i><span style="font-size: 13pt;"></span></i><br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngày xưa gọi tiếng “ yêu em”</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Bây giờ chỉ nói rằng “Tôi thương bà”</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Thương bà gánh nặng đường xa</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Thương bà nắng táp mưa sa thân cò</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Sang sông còn khách đợi đò</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Mặc cho sóng gió con đò vẫn đưa</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Đất trời còn lắm nắng mưa</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Tôi, bà còn phải sớm trưa đi – về</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Một ngày rợp trắng hoa lê</span></i><br />
<br />
<i><span style="font-size: 13pt;">Tôi – Bà, ta dắt nhau về đón xuân.</span></i><br />
<div align="center">
<br />
<b><span style="font-size: 13pt;">BAO GIỜ...</span></b></div>
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Bao giờ cho tới ngày xưa</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Thuở tròn tay mẹ, thuở vừa tay cha</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Ngọt ngào câu hát dân ca</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">À ơi tiếng mẹ ru ta giấc nồng</span></i></div>
<div align="center">
</div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Bao giờ cho tới ngày xưa</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Thuở vừa lên bốn, thuở vừa lên năm</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Long lanh ánh mắt trăng rằm</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Trời xanh mây trắng tung tăng cánh diều</span></i></div>
<div align="center">
</div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Bao giờ cho tới ngày xưa</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Thuở vừa mười chín, thuở vừa đôi mươi</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Câu thơ tiếng hát nụ cười</span></i></div>
<br />
<div align="center">
<i><span style="font-size: 13pt;">Theo ta đến một góc trời đầy sao</span></i></div>
<br />
<span style="font-style: italic;"></span><br />
<b><span style="font-size: 18pt;">Mẹ chồng…</span></b><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Nữ sĩ Xuân Quỳnh chưa chắc đã yêu mẹ chồng bằng tôi đâu, vì với tôi, Má là bà mẹ chồng tuyệt nhất thế gian.<br />Ngày mới yêu nhau anh hay kể, Má anh hiền lắm. Má anh ngày xưa đẹp lắm nghe! Má anh nấu ăn ngon…</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ngày tôi về , má đón tôi như đón một món quà quý. Má lăng xăng và chăm chút, như sợ tôi buồn, như sợ cảnh nhà mình thiếu thốn làm tôi thấy bất tiện. Bài học đầu tiên tôi học được từ Má là cách má lặng lẽ chăm sóc chồng con. Bếp nhà Má luôn đỏ lửa, cơm và thức ăn luôn nóng ấm sẵn sàng phục vụ cho bất kỳ đứa con nào về muộn…</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ngày tôi về, Má tròn sáu mươi, dáng người nhanh nhẹn, nước da hồng hào thời con gái giờ đã nhuốm màu mưa nắng. Tôi đã kinh ngạc trước sức bền bỉ, dẻo dai, chịu thương chịu khó phi thường của Má. Sáu mươi tuổi, Má còn đằm phơi thân cò với gần mười sào ruộng!</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Trời nắng đổ lửa, tôi ở nhà vào bếp còn thấy hoa mắt. Lòng cứ xót xa nghĩ cảnh Má trơ vơ giữa đồng, đôi chân gầy bấm vào bùn, lưng cúi khom dặm sạ. Má về, vẫn bước chân thoăn thoắt, mặt đỏ au, vừa lau mồ hôi vừa hỏi, con nấu canh hả, rồi má nêm thử canh, cười dịu dàng, “hè… ngon!” trong sự kinh ngạc và cảm phục đến rưng rưng của con dâu…</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Với con cái, Má lúc nào cũng hiền từ và hy sinh. Má vất vả vậy cũng là để lo cho các con Má được ăn học, được sáng láng với người ta. Mọi việc khó trong nhà Má đều giành về phần mình.<br />Tôi làm dâu, cũng được má thương yêu với tình yêu thương như thế. Tibon, tác phẩm đầu lòng của tôi, giống bà nội y đúc, có lẽ do lúc mang thai, thương yêu và cảm phục tôi dành cho Má đã tạc lại thành từng đường nét trên gương mặt con trai tôi chăng?</span><br />
<div class="img-wrap">
<div class="img-wrap">
</div>
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipETo-9asDRjCe59drocS9nMOHqZTSm5vpZOoSKQZMceflZgKYHkSmAbe3Pn3B_B_-TSR_ypb10rgxR-pbxYRBXJhLPR7jM7cleXWf6iF1tljUXZJo_jO1bgtER-afwLavc7gsozfkpMY/s1600/ZKVNWl7lYL_pZ6cQ6_seXw.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipETo-9asDRjCe59drocS9nMOHqZTSm5vpZOoSKQZMceflZgKYHkSmAbe3Pn3B_B_-TSR_ypb10rgxR-pbxYRBXJhLPR7jM7cleXWf6iF1tljUXZJo_jO1bgtER-afwLavc7gsozfkpMY/s400/ZKVNWl7lYL_pZ6cQ6_seXw.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="img-wrap">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrQXKiJ8yojE0hShoj-2dBCtC_7x3bdziDreE4H-Cw_ylHLADXlfqxtR5KRs9MobJ0gS1cHztGGSv5JCZs2wOojEz8Ydto7cKkg7R3ofCFqcc_f7qn072MiusiA0xbnsWJ26_Nm80Mls8/s1600/3rZFCAwlFl.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrQXKiJ8yojE0hShoj-2dBCtC_7x3bdziDreE4H-Cw_ylHLADXlfqxtR5KRs9MobJ0gS1cHztGGSv5JCZs2wOojEz8Ydto7cKkg7R3ofCFqcc_f7qn072MiusiA0xbnsWJ26_Nm80Mls8/s640/3rZFCAwlFl.jpg" height="640" width="480" /></a></div>
<br />
<span style="font-size: 18pt;"><br /></span>
<b><span style="font-size: 18pt;">Tình già…</span></b><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEht3tVEC3q10pQlSodinNJnvkpnAl1iswZ3fDTYc8dXh02VgJBakGoMGK6K2uX2vj_5RbtFGALPPsqjnMFVNsuCc2pBhyEFaDRIkfsE8ZgSiaNO78vULpTe3S2_jOyhZ6fLxacuZeC1bro/s1600/5veWCHERpQQSWnozrySONQ.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEht3tVEC3q10pQlSodinNJnvkpnAl1iswZ3fDTYc8dXh02VgJBakGoMGK6K2uX2vj_5RbtFGALPPsqjnMFVNsuCc2pBhyEFaDRIkfsE8ZgSiaNO78vULpTe3S2_jOyhZ6fLxacuZeC1bro/s400/5veWCHERpQQSWnozrySONQ.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF6rUCOWGXT73sZ0IBe6O3PdMY1aDKwW20yLuDdWogIyB6Y8RuaZleOTpHwmuTMKpwC0asVclPrCwj86MN7J0yilUk0ybdRUFvjeX-hqfKrAzVdgUh-aZpm9LG3TbuK2_EAh9HC4O_qiU/s1600/y7NiTVWMlFCXSriIvt2wmw.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF6rUCOWGXT73sZ0IBe6O3PdMY1aDKwW20yLuDdWogIyB6Y8RuaZleOTpHwmuTMKpwC0asVclPrCwj86MN7J0yilUk0ybdRUFvjeX-hqfKrAzVdgUh-aZpm9LG3TbuK2_EAh9HC4O_qiU/s400/y7NiTVWMlFCXSriIvt2wmw.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div class="img-wrap">
<div class="img-wrap">
</div>
</div>
<span style="font-size: 13pt;"></span><br />
<div class="img-wrap">
</div>
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ông làm thơ, bà gật gù khen hay.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ông làm nhà, ngôi nhà không đủ tiền xây cất một lần nên phải chắp nối không theo một bản thiết kế nào cả. Thằng cháu đích tôn của ông bình luận: Con thấy nhà ông nội giống cái đầu của…siêu nhân Gao chó sói. Con trai ông cười, nhìn từ xa thấy nhà mình… thất cười quá… Bà phản bác ngay: Không. Ba-con-nói, nhà mình nhìn hay hay, không giống ai… Thoạt nghe tiếng “Không” dứt khoát của bà, tưởng bà sẽ nêu một chính kiến, nhưng lại vẫn là “ba-con-nói”… Với bà, có vẻ như lời ông là chân lý duy nhất.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ông vứt đồ đạc lung tung, bà buông một câu, chỉ như câu trách yêu, ông nì lộn xộn thiệt, rồi lăng xăng đi tìm.</span> <img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/77.gif" /><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Ông nuôi heo. Trên chuồng heo là một ổ gà. Mỗi ngày gà đẻ một trứng, ông lấy trứng… bồi bổ cho heo(!)</span><img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/13.gif" /><br />
<br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Bán hoa màu dành dụm được ít tiền, ông xây một khu vui chơi rất rộng cho…heo, dù chỗ ở của người không được thoải mái cho lắm. Ông lập luận, heo cần phải có chỗ đi chơi cho thoải mái thì mới lớn nhanh được.</span><img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/4.gif" /><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Dù ông nói gì, làm gì, bà cũng luôn ủng hộ ông. Có vẻ như trong lòng bà, ông là một THẦN TƯỢNG.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Những đêm trăng sáng, ông bà bắc ghế ra ngồi trước hiên nhà. Không biết chỉ ngồi lặng yên hay có trò chuyện chi không mà thấy ngồi lâu lắc à. Chị hàng xóm cười tủm tỉm khi kể với tôi như thế.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu, ông vẫn luôn lạc quan, và bà, suy nghĩ của bà phụ thuộc vào ông tất cả. Câu chuyện đi bán bắp sau đây là một ví dụ.</span><br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Đợt mưa trái mùa năm trước đã làm hư hại cả sào bắp giống của ông bà. Tiếc của, ông bà bẻ những trái bắp còn non bị hỏng chất lên xe bò, rồi người kéo, người đẩy ra tít chợ đêm Nam Phước, cách nhà cả tiếng đồng hồ đi bộ, hy vọng có người mua rẻ về làm thức ăn cho gia súc. Người hàng xóm được ông bà nhờ trông nhà giúp kể lại, ông bà đi từ 7h tối, đến 11h vẫn chưa thấy về. Phần buồn ngủ, phần lo lắng cho ông bà, chị định gọi điện báo chúng tôi, cũng vừa lúc ông bà về đến, kéo theo về nguyên xe bắp ban chiều, và vẫn …cười nói vui vẻ như khi đi. Bà sang nhà hàng xóm cảm ơn, vẫn giữ nụ cười tươi, bà bảo: “Hè è è…. Bán không được, mà được …một chuyến đi chơi, đi ngắm trăng…, cũng zui…” (Câu này, tôi dám chắc luôn, là câu nói của ông đấy!</span><img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/69.gif" />)<br />
<br />
<span style="font-size: 13pt;">Cái tình đậm đà của ông bà, luôn khiến tôi ngưỡng mộ. Cái tình ấy luôn nhắc tôi nhớ, tôi phải luôn chăm lo và vun vén cho gia đình nhỏ của mình, để đời sau, đời sau nữa, sẽ luôn là những mái ấm yên bình, như mái ấm ông bà chúng vậy.</span> <img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/54.gif" /><br />
<div class="img-wrap">
</div>
Chốn bình yên của tôi nằm bên bờ kia của dòng sông này đây....<img src="http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/1.gif" /><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6ENmkXJ4P0Rks47Fg-KVGFG96cCqYENQ89mlcqURbI5GfEF5dkFhl4GPUxN-ttoWuk8H_XREi2lcADx1t8coxRqMjiDCtR4fehyphenhyphen6rpGQGdRK-pShTcWFU3jTbU6_ElS7jiHwdQRrF9N8/s1600/fJ4aDlNqSkIK3ZLZM8OtdQ.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6ENmkXJ4P0Rks47Fg-KVGFG96cCqYENQ89mlcqURbI5GfEF5dkFhl4GPUxN-ttoWuk8H_XREi2lcADx1t8coxRqMjiDCtR4fehyphenhyphen6rpGQGdRK-pShTcWFU3jTbU6_ElS7jiHwdQRrF9N8/s400/fJ4aDlNqSkIK3ZLZM8OtdQ.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<br />Unknownnoreply@blogger.com11